Flame là nguy cơ “độc” lớn thứ ba được phát hiện, sau Stuxnet - loại
virus đã tấn công chương trình hạt nhân của Iran hồi năm 2010 và Duqu,
loại virus chuyên đánh cắp dữ liệu hàng loạt.
Trong bản tin cảnh báo, LHQ thúc giục các quốc gia thành viên phòng
vệ cẩn thận trước một hiểm họa mà tổ chức này gọi là “virus máy tính
mạnh nhất từ trước tới nay”. LHQ tin rằng, thủ phạm sẽ có thể thông qua
Flame mà làm cho các quốc gia nạn nhân trở nên hoàn toàn tê liệt.
Giám đốc Bảo mật Marco Obiso của LHQ đã gọi sự kiện này là “buổi bình
minh của kỷ nguyên mới trong chiến tranh mạng” và đây cũng là lời cảnh
báo “nghiêm trọng nhất” mà tổ chức này từng phát đi.
Nhiều hãng bảo mật đã gọi Flame là “siêu virus” bởi bản chất siêu
tinh vi và phức tạp của nó. Theo Symantec, Flame có quy mô và dung lượng
code lớn gấp 100 lần so với hầu hết các phần mềm hiểm độc hiện nay.
Sau khi xâm nhập thành công vào máy tính, Flame sẽ biến tất cả các cỗ
máy này thành thiết bị nghe lén. Nó sẽ kích hoạt hệ thống âm thanh của
máy để nghe các cuộc gọi Skype, chụp màn hình mọi hình thức liên lạc như
chat, email, theo dõi bàn phím và thậm chí là trộm cả thông tin từ các
điện thoại kết nối Bluetooth ở gần máy tính.
“Tính phức tạp và chức năng mạnh mẽ của Flame vượt quá mọi mối đe dọa
ảo mà chúng tôi từng biết cho đến thời điểm này”, Symantec cho biết.
Hãng này phán đoán Flame phải được viết bởi không chỉ một người mà bởi
một nhóm người có tổ chức cao và có sự hướng dẫn chỉ đạo từ trên.
Mối đe dọa bảo mật này đã vận hành một cách bí mật trong vòng ít nhất
là 2 năm với các khả năng như ăn cắp tài liệu, chụp ảnh màn hình máy
tính người dùng, lây nhiễm qua các ổ USB, vô hiệu hóa các sản phẩm bảo
mật và trong những điều kiện thích hợp, chúng có thể phát tán sang các
hệ thống khác. Flame cũng có khả năng lợi dụng nhiều lỗ hổng bảo mật đã
được biết tới, thậm chí đã được vá trong Microsoft Windows để phát tán
trong một mạng nào đó.
Quan sát từ xa cho thấy mục tiêu của mối đe dọa bảo mật này chủ yếu
hướng tới Ngân hàng Tây Palestine, Hungary, Iran và Li-băng. Những mục
tiêu khác của nó còn có Nga, Áo, Hồng Kông và các tiểu vương quốc Ả rập
thống nhất. Các lĩnh vực chính bị tấn công cũng như mối quan hệ tương
quan giữa các nạn nhân bị tấn công hiện vẫn chưa được làm sáng tỏ. Tuy
nhiên, những chứng cớ ban đầu cho thấy các nạn nhân của mối đe dọa bảo
mật này không phải bị tấn công vì cùng một lý do. Nhiều cuộc tấn công có
chủ đích nhắm vào các hoạt động riêng tư của người dùng hơn là nhắm vào
công ty mà họ đang làm thuê. Một điều thú vị nữa là: thay vì một tổ
chức cụ thể nào đó bị coi là đích ngắm thì khá nhiều cuộc tấn công do
virus này gây ra là hướng tới máy tính cá nhân được sử dụng với kết nối
Internet từ nhà.
Theo Viet Nam Net
|